ĐỪNG HIỂU LẦM CÂU: ”PHẬT TẠI TÂM”
Thích Tánh Tuệ
Nhiều người lấy cái lí “Phật tại tâm” nên không bao giờ đi chùa, lễ Phật, tụng kinh hay tìm hiểu giáo lý. Thật sự thì đây chỉ là lí do cho sự lười tu chứ chả phải Phật tại tâm nào ở đây cả !
– Câu “Phật tại tâm” không sai, bản thân câu này đã nói lên toàn bộ giáo lý kinh điển của nhà Phật. Tâm chúng ta vốn dĩ đã có Phật rồi hay còn gọi là Phật tánh. Đức Bổn Sư Thích Ca từng nói “ta là Phật đã thành, các ngươi là Phật sẽ thành” để chỉ cho việc mỗi người trong chúng ta đã là một vị Phật, chỉ cần tinh tấn tu hành rồi sẽ có ngày đạt được Phật quả. Chính vì vậy nên thay vì đi tìm cầu một ông Phật bên ngoài thì hãy quay trở lại cái tâm của mình.
Về mặt ý nghĩa thì là như vậy tuy nhiên chúng ta cũng cần nhớ rằng, tâm chúng ta cũng là một cái túi rác khổng lồ huân tập bao nghiệp xấu ác tham, sân, si từ vô lượng kiếp. Rác nhiều đến mức che lấp luôn ông Phật trong tâm, ví như viên kim cương rơi xuống hầm phân thì dù kim cương có sáng đến đâu cũng bị phân che lấp.
Việc đi chùa, lễ bái, tụng kinh, tìm hiểu giáo pháp chính là để “dẹp rác, hốt phân”. Chỉ có sự tu tập mới tạo ra đủ sức mạnh giúp chúng ta tìm lại được ông Phật trong tâm, còn bằng không thì câu nói “Phật tại tâm” cũng chỉ là lời ngụy biện cho những người lười tu nhưng tưởng mình là Phật mà thôi.
Namo Buddhaya
Một chữ AN
– Khi tâm không còn lo lắng muộn phiền và cảm thấy vui vẻ gọi là An Lạc.
– Khi tâm mình không bị lay động bởi sóng gió cuộc đời gọi là An Bình.
– Khi mình nỡ được nụ cười trên môi gọi là An Vui.
– Khi mình chú tâm vào một pháp môn tu tập gọi là An Trú.
– Khi tâm mình không còn một chút giao động gọi là An Tâm.
– Khi mình cảm thấy thanh thãn không còn vướng bận gọi lả An Nhàn.
– Khi mình cảm nhận được sự mát mẽ trong lành gọi là An Nhiên
– Khi tâm không còn lo nghĩ chuyện quá khứ, hiện tại, tương lai gọi là An Yên.
– Khi mình cảm thấy không còn một chút lo sợ gọi là An Ổn.
– Khi mình biết bằng lòng với những gì mình đang có gọi là An Phận.
– Khi mình cảm thấy có được sự bao bọc chở che gọi là An Toàn.
– Khi mình sống đoàn kết hòa hợp với mọi người gọi là An Hòa.
– Khi nơi mình sống cảm thấy được yên ổn gọi là An Cư.
” Nghìn thu đời vẫn ngược xuôi
Ta về chốn cũ mà vui với mình
Tìm gì giữa cuộc nhân sinh ?
Thưa, tìm hai chữ An Bình, thế thôi! ”
Discussion about this post