NGUYÊN VĂN BẢN KINH:
…/….
Bấy
giờ, A-nan trịch áo bày vai phải, quỳ gối phải xuống đất,
bạch Phật:
“Thế
Tôn, hiện nay các Sa-môn khắp bốn phương, gồm những vị
kỳ cựu đa văn, thấu hiểu kinh luật, đức hạnh thanh cao,
thường đến bái yết Phật, nhân đó con được lễ kính
và gần gũi hỏi han. Nhưng sau khi Phật diệt độ rồi, họ
không đến nữa, con không còn biết hỏi ai nữa, làm sao?”
Phật
bảo A-nan:
“Ngươi
chớ lo. Các con nhà dòng dõi thường có bốn chỗ tưởng nhớ:
“1.
Tưởng tới chỗ Phật sanh, hoan hỷ muốn thấy, nhớ mãi không
quên, sanh tâm luyến mộ;
“2.
Tưởng tới chỗ Phật thành đạo, hoan hỷ muốn thấy, nhớ
mãi không quên, sanh tâm luyến mộ;
“3.
Tưởng tới chỗ Phật chuyển Pháp luân đầu tiên, hoan hỷ
muốn thấy, nhớ mãi không quên, sanh tâm luyến mộ;
“4.
Tưởng tới chỗ Phật vào Niết-bàn, hoan hỷ muốn thấy,
nhớ mãi không quên, sanh tâm luyến mộ.
“Này
A-nan, sau khi ta diệt độ, trai hay gái con nhà dòng dõi nhớ
nghĩ khi Phật giáng sinh có những công đức như thế, khi Phật
đắc đạo có những thần thông như thế, khi Phật chuyển
Pháp luân có những sự hóa độ như thế, khi Phật diệt độ
có những lời di huấn như thế. Rồi mỗi người đi đến
bốn chỗ đó kính lễ, dựng chùa tháp cúng dường. Khi chết
đều được sanh lên cõi trời, chỉ trừ người đắc đạo.
“Này
A-nan, sau khi Ta diệt độ, có các người dòng họ Thích đến
cầu đạo, hãy nhận cho họ xuất gia thọ giới Cụ túc chớ
để lâu. Những người Phạm chí dị học đến cầu đạo
cũng nhận cho xuất gia thọ giới Cụ túc, chớ có để thử
qua bốn tháng. Vì những người kia vốn có học sẵn các luận
thuyết khác, nếu để lâu thì các kiến giải trước của
họ sẽ phát sanh lại.
Bấy
giờ A-nan quỳ xuống, chắp tay bạch Phật:
“Tỳ-kheo
Xiển-nộ thô lỗ, tự chuyên, sau khi Phật diệt độ, phải
đối xử thế nào?”
Phật
dạy:
“Sau
khi Ta diệt độ, nếu Tỳ-kheo Xiển-nộ nộ
không
tuân oai nghi, không chịu nghe giáo huấn, các ông hãy cùng xử
trị theo phép phạm-đàn là truyền hết các Tỳ-kheo không
ai được cùng nói chuyện, cùng tới lui, chỉ bảo, giúp đỡ.”
A-nan
lại bạch Phật: “Sau khi Phật diệt độ, các hạng nữ nhân
đến thọ giáo huấn cần được đối xử như thế nào?”
Phật
dạy:
“Đừng
gặp họ.”
“Giả
sử phải gặp thì làm sao?”
“Chớ
cùng nói chuyện.”
“Giả
sử phải cùng nói chuyện thì làm sao?”
“Hãy
tự thu nhiếp tâm ý.
“Này
A-nan, ngươi chớ nghĩ sau khi Ta diệt độ, các ngươi mất
chỗ nươơng tựa, không ai che chở. Chớ có quan niệm như
vậy. Nên biết những Kinh và Giới mà Ta đã dạy từ khi thành
Đạo đến nay là chỗ nương tựa, che chở các ngươi đó!
“Này
A-nan, từ nay trở đi, cho phép các Tỳ-kheo tùy nghi bỏ các
giới cấm nhỏ nhặt. Kẻ trên, người dưới xưng hô nhau
phải thuận lễ độ. Đó là pháp kính thuận của người
xuất gia.”
…/…
(Trích: KINH TRƯỜNG A HÀMHán Dịch: Phật Đà Da Xá & Trúc Phật Niệm
Việt dịch: Thích Tuệ Sỹ 02- Kinh Du Hành)
Discussion about this post