TRỌNG GIỚI
VÀ “Y LUẬT XỬ TRỊ” CÓ NGHĨA LÀ GÌ?
HỎI:
Trong
cáo bạch từ nhiệm ngôi vị Tăng Thống GHPGVNTN, Hòa thượng Thích Quảng Độ có nói
“Y
luật xử trị” một vị tăng phạm trọng
giới theo giáo luật Phật chế. Vậy xin cho hỏi Trọng giới là gì và “Y luật
xử trị” là nghĩa gì? (phamtlan1979…@yahoo.com.vn)
ĐÁP:
Theo sử sách ghi lại,
trong 12 năm đầu, đức Phật chưa chế ra giới, vì chưa có chuyện gì rắc rối xẩy
ra trong Tăng đoàn, có thể tạo nên sự bất hòa và gây cản trở cho sự tu tập của
tăng ni.
Nhưng vào năm thứ 13,
có xẩy ra chuyện Na Đề Tử ân ái với vợ cũ, cho nên Phật mới bắt đầu chế giới.
Mỗi khi chế một giới, ngài lại nói 10 lợi ích của việc chế giới đó: “Vì
sự kiện toàn của Tăng già, sự trường tồn của Chánh Pháp, sự an lạc của Tăng
chúng, sự tăng trưởng của lòng tin, sự đoạn diệt phiền não trong hiện tại và
tương lai… ”
Cứ như vậy, mỗi khi
xẩy ra một sự việc, Ngài lại chế thêm một giới, và dần dần số giới mỗi ngày một
gia tăng, đa số là giới nhẹ (Khinh Giới) và một số ít là giới nặng (Trọng Giới).
Trong 4 trọng giới đầu tiên được chế ra,
giới Không Được Dâm Dục là giới đứng
hàng đầu đối với người xuất gia.
Nguyên do vì Na Đề Tử là
một đệ tử xuất gia của đức Phật, xuất thân từ một gia đình giầu có. Năm đó bị
hạn hán mất mùa, dân tình đói kém, Tăng đoàn phải phân tán nhau đi các vùng
chung quanh khất thực. Tình cờ, Na Đề Tử đi ngang quê mình, vào nhà khất thực.
Mẹ của ông gặp lại con mừng rỡ, khóc lóc, năn nỉ ông ở lại, đừng đi tu nữa. Ông
một mực từ chối. Cuối cùng, bà mẹ van xin ông để lại cho bà một đứa cháu để nối
nghiệp gia đình và lo hương khói tổ tiên. Vì thương mẹ, cho nên Na Đề Tử chấp
thuận ái ân một lát với người vợ cũ, rồi từ giã mẹ về với Tăng đoàn. Tưởng là
chuyện đã xong, nhưng từ đó Na Đề Tử ăn năn, hối hận, ăn ngủ không yên, thân
hình tiều tụy. Thấy vậy, các vị Tỳ-kheo khác hỏi lý do tại sao, Na Đề Tử kể
chuyện đó cho họ hay. Họ đem chuyện bạch lên đức Phật, ngài liền quở trách và
chế ra từ đó giới thứ nhất là bất dâm, tức là hàng xuất gia không
được có quan hệ tình dục, ngay cả với vợ chồng cũ của mình. Đối với người
cư sĩ, thì không được tà dâm, tức là có quan hệ tình dục bất hợp
pháp.
Theo Tứ Phần Luật,
Giới bổn của Tăng thì vị Tỳ kheo mà Hòa Thượng Thích Quảng Độ đề cập đến trong
cáo bạch đã phạm 2 trong 4 trọng giới là giới Dâm và giới Vọng, là những
giới nặng nhất, phạm vào thì mất tư cách Tỳ-kheo, không làm sao cứu vãn được
nữa,
phải trở về với thế tục làm ăn sinh sống như một người cư sĩ, vì thân tâm người
này bất tịnh, thuật ngữ Phật giáo gọi
là Ba la di tội. Ba la di tội tương đương với tội tử hình của luật thế gian (có
nghĩa là giống
như người đã bị chặt đầu, không thể dùng thuốc để cứu chữa được nữa. Ba la di gồm 4 tội: 1) đại dâm dục, tức là giao hợp với
người khác phái, và ngay với cả người cùng phái, với súc vật; 2) lấy của người
ta không cho, trộm cắp; 3) sát hại mạng người, đồng lõa giết người, và ngay cả
khuyến khích sự chết; 4) đại vọng ngữ, tức là mạo nhận có thần thông.
Đó là ý nghĩa của trọng giới và biện pháp xử lý với người phạm giới
được gọi là “Y
luật xử trị”, tức y theo giới luật Phật chế ra mà xét xử.
Ban
Biên Tập
Xem nguyên văn: ●
CÁO BẠCH CỦA HT THÍCH QUANG ĐỘ
Discussion about this post