NGƯỜI KHỔNG LỒ TRONG HƯ KHÔNG
Toàn Không
Một hôm,
Tôn-giả Lặc-Xoa-Na sáng sớm đến mời Tôn-giả Mục-Kiền-Liên vào thành Vương-Xá
cùng đi khất thực. Trong khi đi đường, Tôn-giả Mục-Kiền-Liên miệng mỉm cười, Tôn-giả
Lặc-Xoa-Na trông thấy liền hỏi:
– Mỗi khi Thế-Tôn và các đại đệ-tử của Ngài mỉm cười,
thì thường có duyên cớ, vừa rồi tôi thấy thầy mỉm cười, vậy thầy mỉm cười là do
nhân duyên gì?
Tôn-giả
Mục-Kiền-Liên đáp:
– Câu hỏi chưa đúng lúc, chờ khất thực xong trở về chỗ
Thế-Tôn, thầy hãy hỏi tôi sẽ trả lời.
Hai Tôn-giả
vào thành khất thực, họ ăn xong, rồi cùng đến chỗ Phật, vái lễ, và ngồi vào
chỗ, Tôn-giả Lặc-Xoa-Na trước Phật nói:
– Sáng nay, con cùng Tôn-giả Mục-Kiền-Liên ra khỏi núi
Kỳ-xà- quật để đến thành Vương-Xá khất thực. Đang đi đến chỗ nọ, Tôn-giả lại
mỉm cười, con biết Thế-Tôn và các đại đệ-tử không bao giờ mỉm cười vô duyên cớ
nên con hỏi Tôn-giả: “Thầy mỉm cười là do
nhân duyên gì?”. Khi đó Tôn-giả bảo con: “Thầy hỏi chưa đúng lúc, chờ khất thực xong trở về chỗ Thế-Tôn, thầy
hãy hỏi tôi sẽ trả lời”, bây giờ trước mặt đức Thế-Tôn con xin hỏi lại
Tôn-giả:
– Vì nhân duyên gì lúc đó thầy lại mỉm cười?
Tôn-giả
Mục-Kiền-Liên đáp:
– Giữa đường tôi thấy một chúng-sanh, thân to như cái
nhà lầu đi trên hư không khóc lóc, đau đớn, kêu gào, buồn khổ; tôi đã khởi nghĩ
là chúng sanh này mang cái thân to lớn như thế mà còn khóc than buồn khổ thì
thật là kỳ lạ, nên tôi mỉm cười.
Bấy giờ
đức Phật bảo các Tỳ-Kheo:
– Lành thay! Lành thay! Trong chúng Thanh-văn của Ta,
người có thực nhãn, thực trí, thực nghĩa, thực pháp, quyết định thông suốt,
thấy chúng sanh này; Ta thấy chúng sanh này mà không muốn nói ra, e người hoang
mang không tin, vì sao? Như-Lai đã nói: “Những kẻ không tin lời Như-Lai nói là những
kẻ ngu si, mãi mãi thọ khổ”.
Rồi Ngài
nói tiếp:
– Thời quá khứ, chúng sanh to lớn kia làm người đồ tể
giết trâu bò. Do tội giết trâu bò, nên sau khi chết đi, người ấy liền bị đọa
vào Địa-ngục, và chịu cực hình hàng trăm nghìn năm; khi ra khỏi Địa-ngục, tội
báo còn dư, nên phải chịu cái thân to lớn như thế, và phải thọ sự đau đớn buồn
khổ như vậy.
Tôn-giả
Mục-Kiền-Liên nói:
– Thưa Thế-Tôn, có lần con thấy một chúng sanh cũng to
lớn, và toàn thân không có da bao bọc; chúng sanh ấy đi trong hư không, và bị
các loài chim, chó đuổi theo cắn xé để ăn, chúng sanh ấy vừa trốn chạy vừa kêu
la rất là thảm thiết.
Đức Phật
bảo:
– Chúng sanh ấy, vào thời quá khứ đã làm nghề giết và
lột da dê, do tội ấy nên trải qua hàng trăm nghìn năm chúng sanh ấy bị đọa vào
Địa-ngục chịu vô lượng khổ. Hết ở
Địa-ngục rồi sau lại phải mang cái thân ấy là do tội báo kia còn sót lại mà
phải tiếp tục chịu khổ.
Tôn-giả
Mục-Kiền-Liên lại nói tiếp:
– Thưa Thế-Tôn, có một lần khác, con thấy một chúng sanh
cũng to lớn khắp mình có lông nhọn tua tủa như gươm đao; các lông ấy tự nhiên
phát cháy đốt thân thể, nên chúng sanh ấy đau đớn vừa chạy vừa kêu la thảm
thiết, thật là tội nghiệp.
Đức Phật
bảo:
– Chúng sanh ấy, thời quá khứ làm nghề đồ tể giết lợn
(heo), do tội ấy nên trăm nghìn năm đọa Địa-ngục chịu vô lượng khổ; tội báo còn
sót lại, nên người ấy phải mang cái thân như thế và tiếp tục chịu khổ.
Đức Phật
nói tiếp:
– Tội về giết hại chúng sanh thì vô kể, nói sao cho hết.
Các tội khác cũng thế, nhiều vô kể, và bị qủa báo vô cùng khổ sở, nói sao cho
hết được!
LỜI BÀN:
Đức
Phật nói: “Những kẻ không tin lời Như-Lai
nói là những kẻ ngu si, mãi mãi thọ khổ”; tại sao không tin lời Phật sẽ
khổ? Vì những điều Đức Phật nói ra
đều là sự thật, đều là những lời chỉ dẫn sâu xa giúp chúng ta đi đến chân hạnh
phúc; nếu những ai hiểu được tin được, thực hành theo lời Ngài dạy sẽ đạt được
mục đích mong muốn và sẽ hết khổ. Còn
những người không tin lời Ngài nên không thực hành theo mà còn làm ngược lại
lời Ngài nói sẽ chịu khổ mãi mãi là lẽ dĩ nhiên. Thí dụ: Phật tử tại gia hay
những ai muốn kiếp sau được tái sinh làm người giàu sang sung sướng khỏe mạnh
sống thọ phải thực hành Năm Giới: không sát sanh, không trộm cướp, không tà
dâm, không nói dối, và không uống rượu. Nếu những ai tin lời Phật nói như thế
mà thực hành đầy đủ thì kiếp sau sẽ có kết qủa như ý muốn, còn những ai không
tin lời Ngài nói tức không thực hành Năm Giới mà còn phạm cả năm điều trên thì
chắc chắn rằng người ấy kiếp sau sẽ vào cảnh khổ không thể nào tránh khỏi.
Trong suốt 45 năm, Đức Phật giảng dạy rất nhiều, cả một kho tàng qúy giá, nhưng
hỏi rằng trong nhân loại có bao nhiêu người biết đến Phật pháp; rồi trong số
những người được biết và đọc Phật pháp có bao nhiêu người tin tưởng hoàn toàn
các lời Ngài nói? Đức Phật đã nói những gì? Ngài nói rất nhiều, một vài điều
tạm nêu ra đại loại như: Đời là vô thường khổ
không vô ngã; xa lià tham sân si ái dục, làm lành tránh làm ác để có nghiệp tốt
v.v…. Nếu chúng ta tin lời Ngài nói và thực hành theo thì sẽ bớt khổ hết khổ,
tùy theo mức độ chúng ta làm được ít hay nhiều mà hưởng kết qủa tương ứng.
Về việc
người khổng lồ trong không trung là thế nào? Tại sao chúng ta không thấy? Sở dĩ Tôn giả Mục Kiền Liên thấy được người khổng lồ
trong hư không là vì Ngài có thần thông, Ngài có Thiên Nhãn nên thấy rõ ràng;
vậy những người khổng lồ ấy ở đâu ra? Nếu chúng ta học Phật rồi phải hiểu rằng
đây là cõi “Ngạ Quỷ”, thế giới Ma Quỷ, có vô số loại Ma Quỷ khác nhau.
Cũng như cõi Súc Sanh, Cõi Ngạ Qủy có vô
số loài Ma Qủy to nhỏ khác nhau, có loại hiền lành, nhưng cũng có loại hung dữ.
Ma Quỷ sống quanh quẩn chung với loài người nhưng có thần thông, biến hóa đi
rất nhanh, nhìn và nghe rất xa, vô hình đối với mắt loài người. Ngạ Quỷ ăn bằng
tiếp xúc (xúc thực), có dục và cũng có nói năng với nhau trong cùng loại v.v…
Có những người: vì một trường hợp đặc biệt nào đó, họ có thể tiếp xúc được với thế giới
Ngạ Quỷ bằng nhìn thấy hình nghe tiếng nói và biết tin tức về việc này việc nọ
v.v…, tại sao? Vì Ma Quỷ là vô hình, có thần thông, nên có thể biết và làm
được một số việc; tuy nhiên, vấn đề này không giúp gì cho việc giải thoát khỏi
sinh tử luân hồi, nên Đức Phật đã không
cho đệ tử của Ngài đi vào lãnh vực này và Ngài thường ngăn cấm Phật tử làm nghề
bùa ngải, đồng cốt, thờ Ma xó, v.v….,.
Toàn Không
Discussion about this post