Lác đác ngoài sân tuyết đã tan
Tươm tất ngũ quả bày trên bàn
Sột soạt trên tường trang lịch mới…
Chợt hay vũ trụ chuyển xuân sang.
Trời Xuân trong mát ánh Thiều Quang
Lễ hội, trò vui rất rộn ràng
Hoa lá thắm tươi, chồi lộc mới
Trên mặt trẻ già vẻ hân hoan.
Xuân dệt cho đời thêm ước mơ
Thoả mãn cho ai những mong chờ
Bù đắp khoảng dài xa trống vắng
La liệt tiệc vui với cuộc cờ,…
Hạnh phúc gắn liền với mùa Xuân?
Hạnh phúc say sưa với tiệc tùng?
Hạnh phúc xe xua trang phục đẹp?
Hạnh phúc sum vầy với người thân?
Nhưng vốn cuộc đời hợp với tan
Xuân thắm nhân gian, Xuân lại tàn
Còn gì sót lại sau hai tháng ?
Kỷ niệm buồn vui, tiếc mang mang…
Sao quá say mê với trò đời ?
Tấn tuồng giả tạm, những cuộc chơi …
Níu kéo làm chi thêm chới với ?
Đến-đi, sinh-diệt lẽ thường thôi.
Nhưng vẫn còn đây một nhành mai
Giữa cuộc vô thường chóng tàn phai
Tự tánh, chơn tâm hằng thanh tịnh
Chẳng bị cuốn theo cảnh bên ngoài.
Nhìn Ngài Di Lặc thật an nhiên
Sáu bé phá quanh cũng chẳng phiền
Bụng lớn bao dung điều thuận nghịch
Nụ cười hỷ xả, lạc vô biên.
Hạnh phúc khi Ta sống thiện chân
Ban rải niềm vui khắp xa gần
Tinh tấn công phu theo Chánh Đạo
Trong Ta mãi mãi một niềm Xuân.
Niềm Xuân từ thuở tại Đạo tràng
Đức Phật tìm ra Ánh Đạo Vàng
“Từ tôn in vết thần chân lý
Sáng rọi thanh Xuân vạn cõi lòng”.
Thích Đồng Trí
Discussion about this post