PhatPhapVoBien.com. Phật Pháp Vô Biên
ĐỨC PHẬT - KINH PHẬT - LỜI PHẬT DẠY
No Result
View All Result
  • Tịnh Không Pháp Ngữ
  • Tịnh Độ
  • Kim Cương thừa
  • Thiền
  • Pháp Luận
  • Luật – Nghiên cứu – Sách Phật giáo
  • Tri thức và Phật pháp
No Result
View All Result

Giá trị và nhân cách sống trong lời nói

2k
VIEWS
Chia sẻ trên FacebookChia sẻ trên Twitter

GIÁ TRỊ VÀ NHÂN CÁCH SỐNG TRONG LỜI NÓI
Thích Đạt Ma Phổ Giác

Hoa-Sen-Xanh-1Lời nói là sự biểu lộ phẩm giá và nhân cách của một con người. Người ta có thể thương yêu đùm bọc giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn và cũng có thể ghét nhau vì lời nói, vậy nói sao cho vừa lòng nhau. Lựa lời là chúng ta biết chọn lọc những từ ngữ diễn đạt thích hợp với vai vế của từng người, từng sắc thái hoàn cảnh khác nhau.

“Lời nói chẳng mất tiền mua,

Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.”

Như vậy, hai câu nói trên muốn khẳng định nếu biết chỉnh chu lời nói thì ta sẽ được mọi người tôn trọng, yêu mến, xây dựng được các mối quan hệ xã hội lành mạnh, tốt đẹp và đạt được tình cảm, mục đích trau đổi khi nói, không làm tổn thương người khác, gắn kết tâm hồn con người lại với nhau, viết nên những cảm xúc, ấn tượng đẹp trong giao tiếp.

Sở dĩ chúng ta phải ăn nói thật cẩn thận như thế, là vì lời nói vừa có thể xây dựng tốt đẹp các mối quan hệ xã hội và cũng có thể hủy hoại nó ngay tức thời. Nhất là trong kinh doanh hay ngoại giao, lời nói còn quyết định sự thành bại của cuộc đời ta và có thể là của cả một quốc gia.

    Lời nói là một phương tiện hữu hiệu để truyền đạt cho người khác biết những tư tưởng, những ý nghĩ, những ước muốn thầm kín, nhờ đó tạo nên một nhịp cầu cảm thông cho nhau. Lưỡi đóng một vai trò quan trọng như vậy, song cái lưỡi cộng với lời nói lại chính là nguyên cớ làm cho chúng ta dễ hiểu lầm nhau hơn, do đó dễ dẫn đến ganh ghét hận thù mà làm khổ cho nhau. Cho nên tục ngữ có câu:

           “Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo” là vậy.

   Nghĩa là cái lưỡi của con người không có xương, cho nên con người muốn nói kiểu nào, muốn nói cách nào, muốn nói thế nào cũng được, cũng lời nói đó họ nói đúng nói sai gì cũng được. Những người thường hay nói ngược nói xuôi, không giữ uy tín, không giữ tư cách, không giữ lời hứa, người ta hay mỉa mai đó là hạng người trở mặt nuốt lời, như người bán bánh tráng mà trở qua trở lại.

Bởi  thế người xưa thường nói một người nói ngang ba làng cãi không lại là vậy đó. Vì sao khi có một người, nói năng ngang tàng, bất kể lẽ phải, bướng bỉnh cố chấp, đi khắp ba làng, chẳng ai đếm xỉa, chẳng ai thèm cãi, chẳng ai ngu dại, phí công phí sức, phí cả thời gian, hơn thua với họ.

  Có những lời nói khi thốt ra thì làm cho tan nhà nát cửa mất nước hại dân. Nhưng, cũng có những lời nói làm cho gia đình hạnh phúc biết sống yêu thương với nhau bằng trái tim hiểu biết.

Chính vì vậy trước khi nói chúng ta cần phải uốn lưỡi bảy lần và quyết tâm nói lời chân thật, nghĩa là chuyện không nói không, chuyện có nói có, không nói dốc nói láo, không nói lời bịa đặt, không nói lời móc họng, không nói lời hằn học mắng chữi, không nói lời làm mê hoặc lòng người để dụ dỗ và không nên trước mặt nói tốt sau lưng nói xấu hoặc nói cho hai bên hiểu lầm nhau…

Nói chung những gì ta nói nhằm mục đích để hại người thì ta cố gắng không để cho nó phát sinh, khi đã lỡ nói rồi thì ta phải tìm cách xin lỗi không để cho đối phương buồn giận mà sinh đau khổ, do đó lời nói rất quan trọng và hữu ích nếu ta biết nói lời yêu thương và chân thật.

Các em biết không, ông Bụt của chúng ta trước khi đi tu vẫn có vợ có con, sau khi thành đạo dưới cội Bồ đề thấu rõ mọi nguyên lý sai biệt như tốt xấu, nên hư, thành bại trong cuộc đời đều do chính mình tạo lấy, sau đó Phật mới trở về độ gia đình người thân cùng với xã hội.

Công chúa Da du đà la mới bảo con mình đến gặp Bụt xin chia gia tài, Bụt mới nói rằng ta bây giờ không nắm giữ tài sản thế gian nữa, chỉ có tài sản bậc Thánh mà thôi nếu con muốn ta sẻ chia cho con? La hầu la nghe Bụt nói vậy chịu liền và phát tâm xuất gia tu theo Bụt. Các em biết gia tài tâm linh đó là gì không?

Bảy thứ gia tài Thánh nếu các em biết ứng dụng nó vào trong đời sống hằng ngày, thì các em sẽ giàu có và hạnh phúc vô lượng vô biên. Ông Bụt của chúng ta đã thừa hưởng gia tài đó, nên đã dám từ bỏ vợ đẹp con ngoan, quyền uy thế lực và đời sống vương giả của một hoàng thái tử, trong tương lai sẽ làm vua muốn gì được đó.

Gia tài tâm linh đó nếu muốn biết, ngay bây giờ các em hãy lắng lòng đừng để cho các tạp niệm lăng xăng chi phối mà đón nhận gia tài bậc Thánh để sống đời tốt đẹp trong hiện tại và mai sau, muốn gì được đó mà không bị dòng đời cuốn trôi nên vẫn an nhiên tự tại thảnh thơi mà sống để phục vụ tha nhân trong mọi hoàn cảnh. Đó là bảy gia tài bậc Thánh:

  Tín, giới, tàm, quý, văn, thí, huệ bảy thứ này nếu các em đã tiếp nhận thì sẽ không còn bị các thứ phiền não nhiễm ô làm khổ đau mà hay giúp người cứu vật để cùng nhau sống an lạc và hạnh phúc.

   Tín ở đây là lòng tin, là sự tin tưởng một cách chân thành  trước tiên thì các em phải tin sâu nhân quả, làm lành được hưởng nhiều phước báu an vui hạnh phúc, làm ác bị sa đọa chịu nhiều đau khổ, không ai có quyền ban phước giáng họa cho ta được.

Chính ta là chủ nhân ông của bao điều tội lỗi và chính ta là chủ nhân ông của phước báu vô lượng vô biên, muốn được phước hay họa là do ta, chứ không có một đấng thần linh thượng đế nào có quyền ban phước giáng họa.

Tin có Bụt trong lòng mỗi người, Bụt là tiếng đọc trại của chữ Buddha hay còn gọi là người giác ngộ, người tỉnh thức, người của tình thương bình đẳng, nói rút gọn lại gọi là Bụt. Bụt là từ ngữ của người Việt Nam đã được sử dụng qua thơ ca truyện cổ trên hai ngàn năm nay.

Người Trung Hoa gọi là Phật nói cho đủ là Phật đà, nói tắt lại là gọi Phật. Các em nên nhớ ông Bụt là từ ngữ của người Việt Nam, ông Phật là từ ngữ của người Trung Hoa. Khi các em đã tin sâu nhân quả rồi, thì mình sẽ dám làm, dám chịu về mọi hành vi tốt xấu không đổ thừa cho ai hết, mình làm lành được hưởng phước báu tốt đẹp đầy đủ, mình làm ác chịu họa khổ đau vô lượng vô biên.  

  Tin chính mình là Bụt, trong kinh hay nói ta là Bụt đã thành chúng sinh là Bụt sẽ thành và các em nên nhớ Bụt là danh từ chung để chỉ cho một chúng sinh giác ngộ và giải thoát hoàn toàn.

Chính vì vậy mà Bụt là tính biết sáng suốt ngay nơi mỗi người chúng ta, nếu các em dám chấp nhận quay lại chính mình để biết chắc mình có Bụt trong lòng và biết phát huy tính biết đó, thì các em sẽ là người tốt trong hiện tại và mai sau.

Tin như vậy là lòng tin chân chính sau khi các em có suy xét quán chiếu và tu tập, nên đã thể nghiệm rõ ràng mà không lầm lẫn. Con người vì không biết, tự khinh thường mình nên đành chấp nhận số phận đã an bài mà sống trong đau khổ lầm mê.   

   Có một Bồ tát tên là Thường bất Khinh chuyên trì hạnh khơi mở Phật tính sáng suốt cho mọi người, cho nên dù bị ai chửi mắng đánh đập ngài chỉ nói một câu:

  “Tôi không dám khinh các ngài vì các ngài sẽ thành Phật.” Bồ tát Thường Bất Khinh suốt đời chỉ hành trì một câu ấy để nhắc nhỡ chúng ta biết quay lại chính mình mà sống với tính biết sáng suốt đó.

Tính biết đó nương nơi mắt thì thấy biết rõ ràng không lầm lẫn, nương nơi tai thì nghe thấu suốt trong ba cõi, mũi, lưỡi, thân, ý cũng lại như thế. Tin như vậy là niềm tin vững chắc, sau khi có suy xét và quán chiếu rõ ràng nên phát sinh trí tuệ mà thấy biết đúng như thật. Niềm tin đó sau khi đã kiểm chứng qua sự tu tập, thì dù ai nói ngã nói nghiêng nhưng ta vẫn vững như kiền ba chân.

Một hôm Bụt đến làng nọ để giáo hóa thì mọi người ở đây mới thưa hỏi rằng: Chúng con là người dân chưa đủ niềm tin vững chắc đối với các tôn giáo, ai đến đây cũng tuyên truyền đạo của mình đều là tốt khuyên mọi người phải tin theo.

Chúng con làm thế nào để biết rõ đạo nào tốt, đạo nào xấu, đạo nào đúng, đạo nào sai? Bụt hỏi này các thiện nam tín nữ giết hại có lòng từ bi không? Dạ không ạ! Gian tham trộm cướp có từ bi không? Dạ không ạ! Uống rượu say sưa có lòng từ bi không? Dạ không ạ! Tôn giáo nào khuyên nhủ không làm các điều trên thì nên tin theo.

Thật ra ông Bụt của chúng ta quá khôn khéo, vì ngài lúc nào cũng khuyên giữ các giới điều đó để thể hiện lòng từ bình đẳng đối với tất cả chúng sinh.

Thế cho nên đạo Bụt là đạo của từ bi, là đạo của tình thương, là đạo của tỉnh thức, là đạo của con người, vì con người mà thương yêu đùm bọc giúp đỡ lẫn nhau, không bao giờ có tâm làm tổn hại một ai, đạo Bụt luôn chủ trương bình đẳng trên nhân quả và thương yêu tất cả muôn loài. Khi được nghe Bụt giải thích rành rẽ từng chi tiết cụ thể, tất cả người dân ở đây đều xin quy y với Bụt và phát nguyện gìn giữ năm điều đạo đức.

Giới giúp cho các em ngăn ngừa việc xấu ác không rơi vào hố sâu của tội lỗi, giới như con đường sáng phá tan si mê tối tăm mờ mịt.

Chị lươn và chị cá rô là đôi bạn thân tuy không phải cùng chung giống nòi, nhưng do cuộc sống gần gũi thân cận nên hai chị em sống với nhau rất có tình có nghĩa.

Một hôm chị lươn đi chơi xa vô tình gặp được mòi ngon, đương say mê thưởng thức nhưng nhớ chị bạn ở nhà nên về rũ chị cá rô cùng thưởng thức mòi ngon. Chị cá rô cứ từ chối mãi rằng em đã dùng bữa no rồi để khi khác đi chị lươn à.

Nhưng vì hiếu ăn nên chị lươn cứ năn nĩ hoài, làm chị cá rô động lòng không từ chối được. Đến nơi, chị rô cảm thấy không an tâm cho lắm nên cứ đứng nhìn trau tráu vì thấy đó là cái rọ bên trong có nhiều thức ăn.

 Chị lươn nói không sao đâu, tôi từ sáng đến giờ ra vô bình thường ăn uống thoải mái, chị hãy cùng vào ăn với tôi. Chị rô nghe năn nĩ mãi cầm lòng không được đành chui vô theo.

Sau khi ăn no chị lươn ung dung trườn ra khỏi rọ một cách thoải mái nhẹ nhàng, còn chị cá rô cứ loanh quanh lẩn quẩn mãi mà không tìm được lối ra. Bằng đủ mọi cách chị ta vùng vẫy để chui ra, nhưng mà ra không được đến nỗi thân thể bị trầy da tróc vẫy đủ chỗ.

Chị lươn bên ngoài tưởng chị cá rô đùa giỡn chơi trong rọ nên càng thúc nhanh hơn, chúng ta hãy mau về kẽo trời tối. Nhưng trớ trêu thay, “cá cắn câu biết đâu mà gỡ, chim vào lòng mấy thuở nào ra.”

Chị cá rô càng vùng vẫy để thoát thân thì càng thương tích đầy mình, cho nên thân thể đau nhói, tâm tư hoảng loạn và lo lắng sợ hãi mà khóc mếu máu. Còn chị lươn cứ nghĩ rằng bạn mình đùa giỡn chút thôi, nào ngờ đâu tình thế lại càng trở nên bi đát hơn, cuối cùng chị lươn mới biết bạn mình mắc bẫy, trong lòng ăn năn hối hận vô cùng vì thương bạn mà thành ra hại bạn.

   Câu chuyện trên được dừng lại nơi đây để tôi và em cùng suy gẫm, đứng về tâm lý học đạo Bụt không cấm chúng ta vui chơi hưởng thụ các dục lạc thế gian.

Bụt vẫn cho phép và khích lệ người cư sĩ tại gia, có quyền làm giàu để hưởng thụ trong phạm vi của mình vừa phải, để không dẫn đến tha hóa nhân cách đạo đức, bằng công sức của chính mình tạo ra.

Này các em, sống trên thế gian giữa dòng đời nghiệt ngã chúng ta cần phải có hiểu biết chân chính và nhận thức sáng suốt, để biết cách khéo léo mà vượt qua cạm bẫy cuộc đời.

Nghịch cảnh hay chướng duyên nó chỉ là sự thử thách để giúp ta rèn luyện nhân cách đạo đức mà vươn lên vượt qua vũng bùn tội lỗi. Cạm bẫy cuộc đời rất đa dạng phong phú tất cả đều dựa trên lòng tham muốn ích kỷ quá đáng của chúng ta, nếu các em không biết đưa vào dược chất  tâm linh để có hiểu biết chân chánh, mà sáng suốt vươn lên làm chủ bản thân, do đó không bị sự cám dỗ của thế gian làm mê mờ.

Đối với người cư sĩ tại gia Bụt cho phép chúng ta có quyền làm giàu và hưởng thụ những gì mình có được, nhưng vừa phải hài hòa, không quá mức để làm ảnh hưởng đến đời sống người khác.

Chị lươn vì thương bạn nên muốn chị cá rô cùng vui hưởng với mình, mà không biết cái rọ là cái bẫy, bẫy tiền tài, bẫy sắc đẹp, bẫy danh vọng, bẫy ăn ngon mặc đẹp và ngủ nhiều. Trong cái rọ đó có nhiều con mồi có thể giúp cho các em sống được một tháng hai tháng, một năm hai năm hoặc cả một đời, cho nên ai mà không ham, không muốn.

Chính vì sự ham muốn đó mà các em sẽ dễ dàng bị mắc bẫy, dù lúc đó có muốn ăn năn hối hận cũng đã muộn màng rồi. Nhưng tại sao chị lươn vẫn ung dung thoải mái mà không bị mắc bẫy, còn chị cá rô thì quằn quại đau thương trong ngục tù tội lỗi.

   Chuyện ngụ ngôn trên cho chúng ta một bài học thiết thực trong cuộc đời, chị lươn tượng trưng cho người biết gieo trồng phước đức, giữ gìn giới hạnh tốt nên dù có hưởng thụ đôi chút nhưng vẫn không bị sự trói buộc của cạm bẫy. Còn chị cá rô do không biết tích lũy phước báo giữ gìn giới hạnh tốt nên khi hưởng thụ không biết cách kiềm chế thúc liễm thân tâm, nên dễ dàng bị dính mắc sa ngã.

Nhìn lại thực tế  cuộc đời, có biết bao người vướng vào vòng tù tội cũng chỉ vì cái bẫy của chính mình, cái bẫy của người thân, cái bẫy của bạn bè, cái bẫy của kẻ thù mà làm cho ta vô cùng đau khổ mà không biết làm sao khi chuyện đã lỡ làng rồi.

Ngày nay một số các em bị vướng vào các tệ nạn xã hội cũng chỉ vì ham vui nghe theo lời bạn bè hoặc vì buồn bực bất mãn gia đình mà tự mình lao đầu vào bẫy, để rồi một phút bồng bột ham vui cuối cùng mang họa vào thân, mà sống trong đau khổ lầm mê.   

   Chỉ có đạo Bụt mới giúp cho các em thấu hiểu kiếp nhân sinh khi lớn lên biết sống với tình yêu thương chân thật, biết sống với trái tim hiểu biết, mà hay giúp người cứu vật và không hề làm tổn hại cho ai. Chị cá rô do tin theo bạn bè mà không biết phân biệt đúng sai nên đã vướng vào vòng lao lý, khi đã thức tỉnh thì quá muộn màng nên đành chịu quả báo khổ đau.

Con người sở dĩ bị vướng vào vòng lao lý tù tội là vì không biết giữ gìn năm giới của đạo Bụt mà thế giới này luôn xảy ra chiến tranh binh đao tàn sát giết hại lẫn nhau, từ sự không giữ giới sát sinh hại vật mà ra.

Thế cho nên các em phải ý thức được sự khổ đau do sự giết hại gây ra, các em không được giết người, không được xúi bảo giết người, không vui vẻ đồng tình việc giết người và hạn chế tối đa việc giết hại các loài vật cho đến khi nào các em đủ sức dứt trừ việc sát sinh hại vật. Và chiến tranh sẽ chấm dứt khi mọi người ý thức giữ giới không giết hại.

Các em ý thức sự khổ đau do gian tham trộm cướp lường gạt gây ra nên quyết tâm không vi phạm và thế giới này sẽ không còn tư tưởng xâm lăng làm hại nhau. Không nói dối hại người, thì nhân loại sẽ sống bằng trái tim hiểu biết.

Không tà dâm phá hoại hạnh phúc gia đình của người khác thì mình và người dễ dàng thương yêu đùm bọc giúp đỡ trong sự quý kính tôn trọng lẫn nhau.

Không uống rượu say sưa và dùng các chất kích thích như xì ke ma túy và các chất độc tố, thì nhân loại sẽ sống với nhau bằng sự thương yêu bình đẳng. Nhờ giữ giới với tâm từ bi rộng lớn nên đã giúp cho các em không rơi vào hố sâu của tội lỗi mà hay giúp người cứu vật.

   Tàm là biết hổ thẹn với chính mình khi làm điều sai quấy. Biết ăn năn hối lỗi tự biết xấu hổ với chính mình, thường tôn trọng danh dự cá nhân nên không bao giờ để tái phạm lại lỗi lầm xưa.

   Quý là biết hổ thẹn với người nên cố gắng không làm điều xấu ác. Khi ta lỡ làm một điều gì lầm lỗi ta cảm thấy ăn năn, ta cảm thấy hối tiếc mà cố gắng tìm cách khắc phục sửa sai.

Người biết hổ thẹn xấu hổ với lỗi lầm, tức còn thấy mình sai nên cố gắng sửa sai do đó có cơ hội làm mới lại chính mình mà vươn lên vượt qua số phận tối tăm.

   Văn là học rộng nghe nhiều mở mang kiến thức để sau này lớn lên phục vụ nhân loại mà thành tựu sự nghiệp thế gian. Cho nên chúng tôi có hai câu đối để tự răn nhắc chính mình nhiều hơn:

              Học mở rộng tầm nhìn kiến thức

              Tu sửa tâm ngày một sáng trong.

   Học là một nhu cầu cần thiết trong đời sống của chúng ta, nhỏ mà không học lớn không làm gì lợi ích cho ai. Các em có thể học từ trường lớp qua sự chỉ dạy của thầy cô giáo, học từ bạn bè, học từ cha mẹ, học từ kinh nghiệm cuộc sống hay tự học qua sách vỡ.

Nhờ có học các em mới biết được thiên hình vạn trạng trên thế gian này mà áp dụng vào trong cuộc sống hằng ngày. Đa số con người làm nên việc lớn là nhờ từ siêng học mà ra.

Người thiếu học thường ít thành công trên đường đời vì không đủ khả năng để gánh vác công việc cần có tri thức. Cho nên học phải đi đôi với hành, học là quá trình nghiên cứu tìm tòi, hành là đem áp dụng vào cuộc sống thực tế để phục vụ tốt cho nhiều người.

   Thí là tâm biết buông xả các phiền muộn khổ đau có tính cách hại người vậy, ngoài ra còn biết bố thí cúng dường cung kính hiếu dưỡng với ông bà cha mẹ, biết ơn thầy cô giáo và sẵn sàng chia vui sớt khổ khi gặp người hoạn nạn khó khăn.

Bố thí cúng dường giúp đỡ chia sẻ là mục đích đầu tiên Phật dạy chúng ta, là nhân dẫn đến sung mãn về tài sản tiền bạc vật chất dồi dào, nhờ vậy đời sống con người được ổn định mà có cơ hội tu tâm dưỡng tánh. Do đó,

            Phật dạy pháp bố thí

            Để chuyển hóa nghèo khổ

            Để dứt trừ tham si

            Nhờ vậy nên dễ tu.

  Khi chúng ta có được đời sống ổn định về vật chất nên đỡ phải bận bịu lo toan việc cơm áo gạo tiền, do đó có thời gian mà làm các việc hữu ích khác. Người nghèo khổ cuộc sống khó khăn thường làm cho họ hay oán trời trách đất, đổ thừa xã hội gia đình người thân nên không có điều kiện đóng góp phúc lợi xã hội.           

   Huệ là trí tuệ thấy biết đúng như thật nhờ có tu tập nên dễ dàng buông xả tâm tham đắm si mê hại người vật. Làm tất cả sáu điều trên mà không có trí huệ sáng soi thì không thể thành tựu viên mãn, bởi lòng tin mà không có trí huệ dễ trở thành mê tín, có phước mà không có huệ thì phiền não tham sân si còn hoài, phước là cái đóng góp bên ngoài, huệ là quán chiếu lại bên trong để thấy rõ thật tướng của các pháp là do nhân duyên theo nguyên lý: “cái này có thì cái kia có, cai này không thì cái kia không”. Nên ta phục vụ đóng góp làm việc mà không bị các dục lạc thế gian làm mê mờ.

   La hầu la khi nghe Bụt trao cho mình gia tài tâm linh liền nhận chịu và phát tâm theo Bụt về Tịnh xá. Nhưng vì còn nhỏ tuổi nên chú tiểu La hầu la hay tinh nghịch phá phách, nói dốc, nói láo làm ảnh hưởng đến sự tu hành của đại chúng.

Một hôm, Bụt biết chuyện liền đi đến để chỉ dạy cho La hầu la. Bụt đến nơi thì chú tiểu múc một chậu nước để cho Bụt rửa chân, sau khi rửa chân xong Bụt hỏi chuyện gia tài tâm linh con đã tiếp nhận đầy đủ chưa, chú tiểu khép nép một bên không nói gì.

Bụt chỉ chậu nước rửa chân đã dơ hỏi chú tiểu La hầu la, nước này có thể dùng để ăn uống, súc miệng hay rửa mặt nữa hay không?

  Chú tiểu thưa, dạ kính bạch Thế tôn nước đã dơ không dùng được nữa. Bụt mới chỉ dạy, này La hầu la con người mà không nói lời thành thật và sống chân thật cũng vô dụng như chậu nước dơ kia không thể xài vào việc gì đành phải đổ bỏ đi.

Thành thật là một đức tính cao quý có giá trị trong đời sống hằng ngày, nếu sau này các em lớn khôn có nhà cao cửa rộng, có quyền uy thế lực, giàu có sang trọng mà thiếu sự thành thật thì chỉ làm khổ thiên hạ bởi vì các em đang lừa dối mọi người. Nhân lừa dối thì quả sẽ mất mát đau thương khi hội đủ nhân duyên.

   Sau đó, Bụt bảo chú tiểu đổ hết nước trong chậu đi, rồi hỏi: Chậu này giờ có thể đựng đồ ăn uống được không?

  Kính bạch thế tôn, chậu này đã đựng nước dơ nên không thể đựng đồ ăn uống.

  Bụt dạy tiếp, con người mà không có lòng chân thật như cái chậu đã đựng đồ dơ làm sau con có thể tiếp nhận được gia tài tâm linh của Như Lai. Nói xong, Bụt đá chiếc chậu bể nát rồi hỏi chú tiểu chiếc chậu này đã bể có đáng tiếc hay không? Chú tiểu trả lời, dạ không còn gì để tiếc nữa vì chậu kia đã đựng đồ dơ.

   Cũng vậy, này La hầu la người tu mà không biết sống chân thật, thành thật thì các bậc hiền Thánh không ai thương mến cả thì làm sao con có thể tiếp nhận gia tài tâm linh đễ vượt thoát cạm bẫy cuộc đời, mà sống có nhân cách và đạo đức vì lợi ích tất cả chúng sinh.

Quả nhiên chú tiểu La hầu la biết ăn năn hối cải, biết hổ thẹn với chính mình và  thức tỉnh sám hối với các bậc hiền Thánh mà cố gắng tu tập sau này trở thành mười vị đệ tử xuất sắc nhất của Bụt.

   Chân thật và sự thành tâm là biểu hiện đạo đức của bản thân không che giấu điều gì, vì người ấy biết hổ thẹn xấu hổ với chính mình mà cố gắng tu sửa và biết xấu hổ với người khác nên không bao giờ dám làm điều sai quấy nữa nhờ vậy mà luôn sống tốt hơn với mọi người. 

 

Tin bài có liên quan

Chùa Bảo Quang Tổ Chức Lễ Mãn Tang Cố Hòa Thượng Thích Quảng Thanh

Chùa Bảo Quang Tổ Chức Lễ Mãn Tang Cố Hòa Thượng Thích Quảng Thanh

Hành Giả Nên Đi Với Giặc Và Ác Hữu Hay Với Thiện Hữu Đồng Tu?

Hành Giả Nên Đi Với Giặc Và Ác Hữu Hay Với Thiện Hữu Đồng Tu?

Con Trâu – Góc Nhìn Phật Giáo

Con Trâu – Góc Nhìn Phật Giáo

Vấn Đề Của Thế Gian

Vấn Đề Của Thế Gian

Lợi Ích Của Sự Hành Trì Giới Luật

Lợi Ích Của Sự Hành Trì Giới Luật

Vấn Đề Phân Biệt Hay Không Phân Biệt Thiện-Ác ?

Vấn Đề Phân Biệt Hay Không Phân Biệt Thiện-ác ?

Tu Tập Tâm Linh Và Hộ Trì Chánh Pháp Trong Mùa An Cư Kiết Hạ

Tu Tập Tâm Linh Và Hộ Trì Chánh Pháp Trong Mùa An Cư Kiết Hạ

Sống Với Đạo Phật Trong Sinh Hoạt Hằng Ngày (Song Ngữ Vietnamese-English Pdf)

Sống Với Đạo Phật Trong Sinh Hoạt Hằng Ngày (Song Ngữ Vietnamese-English PDF)

Còn Nương Tựa Thì Còn Dao Động (Sách Ebook Pdf)

Còn Nương Tựa Thì Còn Dao Động (Sách Ebook PDF)

Ý Tình Thân

Load More

Discussion about this post

Không Ăn Thịt Một Ngày, Chúng Ta Được Lợi Ích Gì?

Không ăn thịt một ngày, chúng ta được lợi ích gì?

. Theo thống kê, toàn thế giới có khoảng 8% dân số ăn chay. Vì vậy, 92% dân số còn...

Ebook Pdf Ngữ Lục Của Dịch Gỉa Dương Đình Hỷ

Ebook Pdf Ngữ Lục Của Dịch Gỉa Dương Đình Hỷ

Vào thứ Tư, ngày 16-5 vừa qua, Nhà Trắng đã tổ chức lễ Vesak lần thứ hai để kỷ niệm...

Sau Một Cơn Mê

Sau một cơn mê

SAU MỘT CƠN MÊ Minh Mẫn Việt Nam bắt đầu chuẩn bị vào Hè, nhiệt độ miền Nam oi bức...

Nghe Kinh Thấy Phật Đản Sinh Ở Lòng

Nghe kinh thấy Phật đản sinh ở lòng

Đức Phật từng tuyên bố Ngài Đản sinh là vì hạnh phúc, vì sự an lạc cho chư thiên và...

Kinh Dược Sư

Vào thứ Tư, ngày 16-5 vừa qua, Nhà Trắng đã tổ chức lễ Vesak lần thứ hai để kỷ niệm...

Quả Báo Hành Hạ Súc Vật

Quả báo hành hạ súc vật

QUẢ BÁO HÀNH HẠ SÚC VẬT Quảng Tánh   Súc vật, nhất là những vật nuôi để trợ giúp cho...

Dòng Đời Vô Tận

Dòng đời vô tận

DÒNG ĐỜI VÔ TẬN Thích Trí SiêuNhà xuất bản Phương Đông Con người còn sống là còn nhiều chuyện để...

Thông Điệp Saka Dawa Đặc Quyền Của Tất Cả Chúng Sinh His Holiness The Dalai Lama – Tuệ Uyển Chuyển Ngữ

Thông Điệp Saka Dawa Đặc Quyền Của Tất Cả Chúng Sinh His Holiness The Dalai Lama – Tuệ Uyển Chuyển Ngữ

THÔNG ĐIỆP SAKA DAWA ĐẶC QUYỀN CỦA TẤT CẢ CHÚNG SINH  His Holiness the Dalai Lama - Tuệ Uyển chuyển...

Con Người, Động Vật Và Nỗi Đau Trước Cái Chết

Con người, động vật và nỗi đau trước cái chết

Khi động vật đau buồn vì cái chết của đồng loại, ta sẽ dễ dàng nhận thấy. Hồi 8/2018, một...

Dây Trói Buộc (Gaddulabaddha Sutta)

Dây Trói Buộc (Gaddulabaddha Sutta)

Trong Kinh Tạng có hai bài Kinh Gaddulabaddha (Dây Trói Buộc) và hôm nay chúng ta sẽ nghiên cứu cả...

Năm Ngày Ở Tu Viện Mộc Lan

Năm ngày ở tu viện Mộc Lan

NĂM NGÀY Ở TU VIỆN MỘC LAN (ghi chép) Hoàng Hưng   Namo Avalokiteshvara… Không lần nào nghe bài tụng...

Tôn Giả Thi Bà La

TÔN GIẢ THI BÀ LA   1). ĐỨA BÉ KỲ LẠ:  Một thời đức Phật ngự tại vườn Cấp Cô...

Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh (Tập 271)

Hiện tượng này không biết các vị có nhìn thấy không? Cảm nghĩ của các bạn thế nào? Nếu như...

Bình Yên Trong Nhị Nguyên

Bình yên trong nhị nguyên

Sống trong đời này, hễ được cái này thì sẽ mất một cái khác, và hễ mất một cái này...

Hãy Chấp Nhận Thay Đổi Để Mọi Chuyện Tốt Đẹp Hơn?

Hãy chấp nhận thay đổi để mọi chuyện tốt đẹp hơn?

Triết gia Hy Lạp này vào năm 500 trước Công nguyên đã chỉ ra rằng mọi thứ liên tục chuyển...

Không ăn thịt một ngày, chúng ta được lợi ích gì?

Ebook Pdf Ngữ Lục Của Dịch Gỉa Dương Đình Hỷ

Sau một cơn mê

Nghe kinh thấy Phật đản sinh ở lòng

Kinh Dược Sư

Quả báo hành hạ súc vật

Dòng đời vô tận

Thông Điệp Saka Dawa Đặc Quyền Của Tất Cả Chúng Sinh His Holiness The Dalai Lama – Tuệ Uyển Chuyển Ngữ

Con người, động vật và nỗi đau trước cái chết

Dây Trói Buộc (Gaddulabaddha Sutta)

Năm ngày ở tu viện Mộc Lan

Tôn Giả Thi Bà La

Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh (Tập 271)

Bình yên trong nhị nguyên

Hãy chấp nhận thay đổi để mọi chuyện tốt đẹp hơn?

Tin mới nhận

Hòa thượng Viên Minh: Cô đơn là điều tuyệt diệu

Thông Tư Về Tổ Chức Lễ Kỷ Niệm 50 Năm Bồ-tát Quảng Đức

Tư duy về Niết Bàn (II)

Toàn Văn Khai Thị Của Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Phổ Tuệ

Phật dạy: Nhìn nước để thấy người

Làm thế nào để gặp được Phật và vị thầy của mỗi chúng ta? 

LỄ KÍNH CHƯ PHẬT – TÔN KÍNH ĐỐI VỚI CHÚNG SANH KHÔNG ĐỒNG KHÔNG GIAN DUY THỨ (tập 4)

Đi tìm ý nghĩa của cuộc đời

Đức Phật đã dạy con như thế nào

Nhân duyên đức Phật nói pháp Tứ Thánh đế

Theo đuổi hạnh phúc chỉ là điểm khởi đầu chứ không phải là mục đích

Lời Phật dạy về chữ Nhẫn

Giản dị trong nếp sống

Lời Phật dạy: 4 nguyên tắc để thoát khỏi nghèo khổ

Phật là bậc giải thoát

Buôn chuyện bị Phật rầy

50 Năm Nhìn Lại Phật Giáo Tranh Đấu 1963

Thơ sẽ chữa lành thế giới

Chùa Cổ Trăm Năm Đất Thái Bình – Vĩnh Hảo

Thế nào là hạng người có tội?

Tin mới nhận

Lược Giảng Kinh Pháp Bảo Đàn

Những bài pháp thoại trong ba tháng an cư (25)

40. Con Đường Giải Thoát

Khái luận về tu tập

35. Đốt Vàng Mã: Một Hủ Tục Cần Huỷ Bỏ

Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh (Tập 318)

Một cõi đi về của Trịnh Công Sơn

Người Phật tử tích cực chung sức vào việc ngăn ngừa dịch bệnh (Tập 1)

Hãy Học Điều Cần Học

Pháp vô vi và pháp hữu vi

Nguồn Gốc Của Đạo Phật

Món quà tĩnh lặng

Về Một Số Vấn Đề Trong Kinh Lăng Già Phạn-Hán

50. Tai Hại Của Tâm Sân

An Cư & Mạng Xã Hội

Lên chùa “hái lộc” – có phước, hay tạo thêm nghiệp xấu?

Cầu Nguyện Suông

Vài góp ý về việc trang nghiêm Tăng đoàn

Nguồn Cội Phật Giáo Của Sự Thực Tập Chánh Niệm: Một Quan Điẻm Của Thiền Sinh

Ngày Ấy Mùa Vu Lan Con Nhớ Mẹ

Tin mới nhận

Tâm tịnh thì quốc độ tịnh

Kinh Bát Đại Nhân Giác Lược Giải

Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh (tập 16)

Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh (tập 88)

Kinh Tạng Pali (.Prc)

Oán thù nên giải – Không nên kết

Người Phật tử đọc kinh Phật phải chân thành và cung kính

Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh (Tập 258)

Yếu Nghĩa Kinh Vô Lượng Nghĩa Và Nhập Vô Lượng Nghĩa Xứ Tam Muội

Kinh Kim Cang Giảng Giải – Đoạn 18 – Nhất Thể Đồng Quán

Kinh Tăng Chi Bộ Song Ngữ Anh Việt

Kinh Bách Dụ: Người phụ nữ sợ đau mắt

Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh (Tập 351)

Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh (tập 26)

Kinh Đại Bát Niết Bàn

Giới Thiệu Kinh Tập (Sutta Nipata)

Tìm Hiểu Kinh Sa Môn Quả (Sāmajjaphalasuttaṃ)

Kinh Hạnh Phúc – Lộ Trình Tu Tập

Tìm Hiểu Trung Bộ Kinh Tập 1.2.3

Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh (Tập 204)

Tin mới nhận

Tịnh độ ngũ kinh

PHẬT THUYẾT THẬP THIỆN NGHIỆP ĐẠO KINH (tập 27)

Phát Nguyện Vãng Sanh Cực Lạc

Phương Thức Niệm Phật Của Phật Giáo Nam Tông Và Bắc Tông

Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú 2014 (Tập 12)

48 Tọa Đàm Về Hộ Niệm: Khế Lý Khế Cơ

Pháp Môn Niệm Phật Trong Kinh Tạng Nguyên Thủy

Dạy Con Niệm Phật – Diệu Âm Lê Hiếu

Phương Thức Niệm Phật Đời Trần

Thái Thượng Cảm Ứng Thiên (Tập 114)

Lấy Khổ Làm Thầy

Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh (Tập 250)

Những Dự Bị Cần Thiết Cho Lúc Lâm Chung – Trích Niệm Phật Thập Yếu

Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú (Tập 1)

Tịnh Độ Tông Và Pháp Môn Niệm Phật trong Giáo Pháp Của Phật Tổ

Thái Thượng Cảm Ứng Thiên (Tập 83)

Tôi Mơ Cõi Nước Của Phật Di Đà

Oai Đức Câu Niệm Phật

Cực Lạc Hiện Tiền

NHẪN NHỤC BA LA MẬT

2007-2022. © Phật Pháp Vô Biên.
Nhà tài trợ : Thiết kế & SEO bởi www.SoHoa.App

  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Điều khoản sử dụng
  • Quyền riêng tư
  • Công đức vô lượng
Menu
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Điều khoản sử dụng
  • Quyền riêng tư
  • Công đức vô lượng
No Result
View All Result
  • Điều khoản sử dụng
  • Giới thiệu
  • Kim Cương thừa
  • Luật – Nghiên cứu – Sách Phật giáo
  • Pháp Luận
  • Phật Pháp Nhiệm Màu
  • Quyền riêng tư
  • Thiền
  • Tịnh Độ
  • Tịnh Không Pháp Ngữ
  • Trang chủ
  • Tri thức và Phật pháp
  • Website quá tải – khẩn mong tấm lòng Bồ tát muôn phương

© 2023 JNews - Premium WordPress news & magazine theme by Jegtheme.

Chinese (Simplified)EnglishFrenchGermanJapaneseKoreanRussianSpanishVietnamese